Người phụ nữ Thiên Ân với tấm lòng nồng hậu
Đau khổ đã qua, những thành viên trong giáo sứ Thiên Ân đã gấp gọn những ký ức buồn vào bên trong để tiếp tục sống ý nghĩa.
“Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, thật là nhìn đâu đâu ta cũng thấy những mảnh đời thật khác. Họ có thể sẽ mang những nỗi đau về mặt thể chất hay tinh thần, nhưng vì thời gian vẫn cứ chảy trôi, cuộc sống vẫn phải tiếp tục, nên họ gói ghém lại những mất mát, tuyệt vọng cất sâu trong tim để tiếp tục bình tĩnh mà sống với đời tử tế.
Nằm sâu trong hẻm nhỏ ở quận Thủ Đức, mái ấm Thiên Ân như món quà của thượng đế gởi xuống trần gian để cưu mang các người già bị bỏ rơi, như một mái nhà ấm áp có Chúa và Đức Mẹ che chở.
Những người phụ nữ có tấm lòng nồng hậu
Tôi thi thoảng đến nấu ăn cho các cụ ở mái ấm Thiên Ân cùng nhóm Bếp Sẻ Chia vào dịp cuối tuần. Mái ấm hiện đang là nơi sinh sống của khoảng 125 cụ bà cao tuổi neo đơn từ đủ mọi thành phần và hoàn cảnh khác nhau. Người thì gia cảnh quá nghèo khổ, bệnh tật già yếu, cụ thì bị hất hủi bởi gia đình, vài cụ lại đơn chiết không còn người thân bên cạnh. Mái ấm không quá rộng nhưng sạch sẽ và yên tĩnh, là nơi nương náu của những người bạn già đồng cảnh ngộ vào những năm tháng cuối đời, và cũng là chốn thân thương mà cả nhóm chúng tôi đều yêu mến mỗi khi có dịp đến thăm.
Mỗi ngày tại đây, các cụ, các bà thường cùng nhau ngồi cầu nguyện và giải bày tâm sự với Đức Mẹ và Chúa trong nhà cầu nguyện. Các bà còn khỏe mạnh vẫn tự mình sinh hoạt, giặt giũ và phụ nhau việc dọn dẹp trong nhà, còn các cụ đã yếu hay bị khiếm thị sẽ được chăm sóc chu đáo và ân cần trong tình yêu thương của các soeur và các thành viên khác trong gia đình lớn.
Đức Mẹ là đấng thiêng liêng chịu nhiều nỗi khổ trong trần thế để nâng đỡ cho chúng sinh, dùng đức hi sinh để bảo vệ kiếp đời người. Luôn trân quý và tâm niệm giá trị ấy, những thành viên trong giáo sứ Thiên Ân ngày ngày đều cố gắng nương tựa nhau để sống vui khỏe và làm việc tốt giúp đỡ những mảnh đời khó khăn khác. Đau khổ đã qua, các bà đã gấp gọn những ký ức buồn vào bên trong để tiếp tục sống ý nghĩa.
Hình ảnh lá lành đùm lá rách quả thật không khó tìm kiếm như ta vẫn tưởng, nó vẫn thường trực trong những ngõ ngách, trong những tâm hồn mang nhiều mất mát. Ngoài những công việc sinh hoạt hằng ngày, các bà cùng nhau gói những bịch tăm bông và bán cho các đơn vị sỉ lẻ, số tiền kiếm được sẽ được quyên góp cho các mái ấm khác.
Buổi sáng chủ nhật hôm ấy, nhóm chúng tôi rục rịch chuẩn bị cho bữa trưa tại mái ấm với sự trợ giúp của các soeur. Người thì nhặt rau, lột hành, người băm thịt, luộc tôm… tay thì loay hoay còn miệng cứ rôm rả những câu chuyện phím đời thường. Chốc chốc, chúng tôi lại cười ồ lên vì những câu bông đùa ngộ nghĩnh của vài thành viên năng động, lúc thì tiếng hối thúc của chị trưởng nhóm cho kịp giờ ăn trưa tại mái ấm. Các cụ bà lúc nào cũng gởi tặng cả nhóm những bài hát thánh ca và lời cảm ơn trước khi dùng bữa. Thật tình, nhìn thấy các cụ cười hài lòng và tắm tắc khen món ăn ngon cũng đủ làm chúng tôi nở hoa trong lòng. Bữa trưa giản đơn và bình yên vậy đấy nhưng lại đong đầy những niềm vui nho nhỏ giúp tôi xua tan đi những mệt mỏi thường nhật của cuộc sống.
Cảm ơn các soeur đã dành gần như nửa cuộc đời để chăm sóc cho những cụ già neo đơn. Điều này không chỉ là niềm tin dành cho những số phận hẩm hiu mà còn là niềm hi vọng cho những lớp trẻ chúng tôi, để hiểu rằng cuộc sống vẫn còn nhiều lắm những lòng tốt đây đó quanh ta. Sức khỏe và tinh thần vui vẻ của các cụ chính là những lời cảm ơn giá trị nhất mà các soeur luôn nguyện cầu.
Cảm ơn những tử tế vẫn hiện hữu trọn vẹn mỗi ngày, cảm ơn ánh nắng vẫn chiếu rọi niềm hân hoan khắp ngóc ngách mái ấm Thiên Ân.