Tạo ra Lens On Soul là điều mình không thể ngờ!
Lens On Soul như cô bạn thân đầy những khuyết điểm, nhưng tôi không đặt kỳ vọng quá nhiều, bởi kỳ vọng điều tôi và Lens chưa đủ giỏi, chưa đủ tốt… thì chúng tôi sẽ sớm nghỉ chơi với nhau mất thôi!
Truyện kể về cô bé Moana tóc xù – con gái của tộc trưởng một hòn đảo xa xôi nào đó, lên đường vượt trùng dương tìm đến vùng biển chết để hoàn thiện sứ mệnh trao trả trái tim cho Nữ thần đảo. Mang khát khao tự do, tinh thần quả cảm vượt khơi xa, nơi đầy rẫy những cám dỗ và cam go, khoảnh khắc Moana tự hoài nghi về bản thân chính là lúc em nhận ra sức mạnh bên trong trái tim mình, đó là tình yêu thương thuần khiết.
“Vậy là em đã hoàn thành sứ mệnh của mình rồi phải không?”, tôi hỏi em. Em cười khúc khích như lêu lêu tôi, đáp: “Đó chỉ mới là thử thách đầu tiên để em trưởng thành thôi ạ! Nữ thần đã trở lại ban cho chúng ta thiên nhiên đất trời tươi tốt, nên em sẽ trở về quê nhà để tiếp tục hành trình ra khơi và dẫn dắt dân làng của gia tộc mình.”
Tôi đã hỏi Moana như thế khi gặp em, có thể là trong mơ, trong trí tưởng tượng,… hay có thể thấy em trong chính đôi mắt của mình. Dù Moana chỉ là nhân vật trong phim hoạt hình Disney, nhưng tôi thấy gần gũi với em đến lạ, bởi chúng tôi đều có…
Trái tim trong trẻo màu ngọc bích của cô gái tóc xù
Ba năm rưỡi về trước, tôi nhớ như in cảnh tượng mình bật khóc nức nở trong điện thoại khi Má hỏi “con có thấy vui với công việc hiện tại hay không? Ngày đó, tôi may mắn vì tìm được một công việc khá thú vị, lương khá tốt với một người trẻ mới ra trường, môi trường làm việc lành mạnh và đồng nghiệp thương tôi như em gái nhỏ. Nhưng cái gì đó vẫn thường trực quanh quẩn trong tâm trí tôi, đó là câu nói “mày không thể cứ tà tà, tầm thường như thế này mãi”, hoặc những lúc tôi tự so sánh mình với người khác… hay những tiếng thì thầm bên trong “mình thích cái này cơ, cái kia cơ”.
Một cái vèo. Tôi quyết định nghỉ việc. Không một back-up plan, không một offer công việc mới nào, tôi nhảy vào ‘trận chiến’ với mớ hỗn độn trong đầu, quyết chiến với cái tôi bướng bỉnh ngầm của chính mình. Tôi chính thức bước vào “hành trình của kẻ độc hành cô đơn”, như chú chim bé nhỏ đậu từ cành này sang cành kia, vùng vẫy vô định giữa không gian.
Những ngày tháng 11 năm 2018, tôi viết lại hết những thứ ngẫu nhiên xuất hiện trong đầu (danh sách này hiện được liệt vào 100 điều tôi phải thực hiện trước khi chết) và quyết định không suy nghĩ vẩn vơ nữa. Tôi cầm chiếc máy ảnh film, một cuốn sổ take note và cái đầu vô tư, ‘tém lại’ những âu lo tuổi 24 và bắt đầu những chuỗi ngày mang tên “Lens On Soul” – đi gặp gỡ, trò chuyện, chụp hình và viết về câu chuyện người phụ nữ xung quanh mình. Tôi chỉ làm cho riêng mình nên không nói cho nhiều người hay. Nhưng giờ nghĩ lại, hình như vì tôi sợ bị phán xét, sợ mình sớm bỏ cuộc thì đúng hơn, nên nào dám khoe mẽ điều gì! (cười).
Những ngày tháng 6 năm 2019, tôi gục ngã, chuyến độc hành bị tạm dừng vô thời hạn vì những bộn bề cuộc sống, vì ‘chiếc túi’ rỗng và vì có những con đường mới hấp dẫn hơn cần tôi chinh phục. Gói ghém lại niềm yêu nhiếp ảnh và viết lách, cất gọn vào một góc trong lòng… tôi hẹn một ngày không xa sẽ quay trở lại. Chắc chắn!
Thực hiện lời hứa với “cô bạn thân”
18 tháng sau, tôi giữ đúng lời hứa với chính mình, quay trở lại hành trình rong ruổi ấy, cầm máy, quay cuộn film, chụp cái rẹt và vô vàng những câu chuyện cuộc đời từ đó được trao gửi… Nhờ hơn 2 năm tự chữa lành và học cách yêu thương mình, dần dần, tôi quen với việc chia sẻ về bản thân và nói về Lens On Soul nhiều hơn. Giới hạn an toàn cũng vì thế mà được nới rộng ra một chút mỗi ngày, rồi một chút nữa. Hơn hết, giảm bớt kỳ vọng đối với bản thân và cuộc sống cũng giúp tôi tận hưởng việc xây dựng Lens từng ngày trong niềm hân hoan.
Lens On Soul như cô bạn thân đầy những khuyết điểm, nhưng tôi không đặt kỳ vọng quá nhiều, bởi kỳ vọng điều tôi và Lens chưa đủ giỏi, chưa đủ tốt… thì chúng tôi sẽ sớm nghỉ chơi với nhau mất thôi!
Tháng 4 năm 2021, tôi đang lạch cạch viết vài dòng nhắc nhớ lại hành trình của chính mình và cả của Lens. Chúng tôi như là những ‘kẻ lì lợm” bướng bỉnh không thể từ bỏ giấc mơ tạo tác động xã hội, dù nhỏ thôi. Như cái tên Lens On Soul vậy, tôi mong mình và độc giả cũng nhìn cuộc đời này qua lăng kính của sự tự do, cởi mở và không phán xét.
Thế đó, 2 năm kéo lê bản ngã và trì hoãn, may mà chú chim ngày nào giờ không còn sợ cành cao hay cành mỏng nữa, vì chim đã thành thạo bay lượn. Giống như, tôi đã quen với cuộc sống làm việc tự do, đã ổn với rất nhiều những bất ổn của những “kẻ lì lợm” đi làm xã hội. Nó đơn giản là một tiếng gọi từ bên trong mà tôi không thể nào khước từ.
Đôi lần, nhìn chằm chằm vào màn hình máy vi tính, tôi loay hoay gõ tới gõ lui dòng mô tả về bản thân trên trang Facebook hoặc website của Lens. Tôi cũng không biết mình sẽ chọn ‘trưởng dự án’, ‘nhà sáng lập’, hay là ‘Founder’ nữa, vì tôi e ngại chức danh này sẽ từ từ len lỏi và ‘đầu độc’ cái bản ngã sân si đầy kênh kiệu của mình.
Bởi thế, tôi luôn nhắc mình phải khiêm tốn.
Lens On Soul vẫn đang được đón nhận và ủng hộ tích cực, ít nhất là trong vòng tròn bạn bè và mối quan hệ lành mạnh tôi gầy dựng được cho mình. Rồi mai đây thôi nếu kiên trì, tôi biết mình sẽ chạm đến đam mê. Đó là tạo động lực tích cực cho những ai đang cần, và dĩ nhiên là có cả những chông gai phía trước. Giống em Moana, tôi biết mình sẽ không bỏ cuộc vì thế giới bên kia đường chân trời nơi tôi không thể nhìn thấy còn vô vàn những điều đẹp đẽ và màu nhiệm, thế nhưng cũng dễ hiểu thôi khi tôi vẫn nhiều lần nghi ngờ chính mình và tự thốt lên rằng: “Đúng là tạo ra Lens On Soul là việc mình không thể ngờ!”.
5 Comments
Hà
Bài viết này của chị như một thước phim chiếu lại cuộc hành trình và quá trình gầy dựng nên Lens vậy đó ạ!!! Hihi, những câu chuyện, những thử thách và niềm vui chị Moana tóc xù đi qua thật nhiều cảm xúc chị ha? Em chưa biết chị lúc chị khoảng thời gian trước, lúc chị thực hiện dự án đầu tiên của Lens nhưng gặp chị ngày hôm nay, em đã thấy một chị tóc xù rất đặc biệt rồi ạ!. Chúc những dự án ý nghĩa và đầy yêu thương của Lens ngày càng được nhiều người biết đến và phát triển hơn ạ!!! Yêu thương Lens nhiều nhiều nà ạ!!! <3
Lens on Soul
Cảm ơn những tâm tình chân thành từ cô gái nhé! Ít nhất là hiện tại chị vẫn có em và các anh chị em ủng hộ nè hehe
Hà
Dạ hihi có gì đâu ạ. Yêu thương Lens nhiều quá nên phải tâm tình một chút chút ạ. Hihihi để mốt tình hình dịch bệnh sao, hy vọng sẽ có tâm tình về Lens nhiều và sâu sắc hơn ạ. Hihihi
Pingback:
Thanh
Chúc em vững tin trên con đường đã chọn, rất nhiều người sẽ đồng hành cùng em