Chuyến tàu của những “kẻ” dám lựa chọn hạnh phúc! – Hồi 2
Hành trình lựa chọn hạnh phúc qua cuộc gặp gỡ những người con của Đà Nẵng – Hội An, cùng làm việc, chia sẻ và khám phá những miền đất xinh đẹp!
Quay trở lại thành phố Đà Nẵng, chúng mình dừng chân tại căn nhà Bluecamp của chị Nguyễn Thị Quỳnh Như, nơi màu biển hòa cùng ánh nắng vàng ngập tràn trên dàn hoa sử quân tử, và mình biết căn nhà này dành cho những con người tự do. Đây là người chị yêu sách, yêu âm nhạc, yêu đủ thể loại trên đời từ khoa học, toán học, tâm lý đến văn hóa, nghệ thuật; và đang dạy tiếng anh thông qua một phương pháp toán học thú vị đến nỗi thu hút cả một kẻ ghét toán như mình. “Chị là nước” vì nước không mang hình hài cụ thể, cũng không thể bị đóng vào những khuôn mẫu thông thường – và vì chị tự do.
Còn nhớ những ngày đầu ở Đà Nẵng, cả nhóm Tàu Thu ghé thăm Gác Nobel của anh Ngo Thanh Tuan, căn phòng nhỏ xíu được bao quanh bởi những kệ chất đầy sách, anh đã xếp gọn sách theo từng tác giả đoạt giải Nobel và nâng niu từng người bạn tri kỷ của mình. Anh Tuấn ưu ái tặng cả đoàn 10 quyển sách tự chọn trong bộ sưu tập của mình, và “Không thể sống mà không viết” là quyển mình may mắn nhận được. Dạo quanh căn gác sách ấy, mình thấy lòng hổ thẹn vì “sự hiểu biết hạn hẹp” giữa biển trời kiến thức bao la, tự nhủ lòng sẽ đọc sách nhiều hơn. Phải chăng, người nghệ sĩ đích thực nào cũng âm thầm theo đuổi và kiên trì với niềm đam mê suốt hành trình cuộc đời họ.
Chúng mình cũng không quên ghé “Gánh café của những kẻ mộng mơ” của chị Hạ Yên và chơi cùng chú vịt Hí, đây là nơi bạn có thể thưởng thức loại cà phê thượng hạng theo phong cách rất đỗi dân dã, nơi bạn đôi khi vô tình va vào những kẻ mơ mộng giống bạn vậy. Hôm đấy, chị đang tất bật sửa sang địa điểm mới cho ngày khai trương Gánh nên chúng mình chỉ kịp ôm lấy nhau và chụp vội tấm hình, rồi chị thì thầm “làm đi em, đừng bỏ nhé, kiên trì vào em à, chị tin ở em”. Bà chị tui – cô gái cá tính, mạnh mẽ, thẳng thắn, là tác giả mấy cuốn sách best seller trên Tiki “Tâm bất dính giữa đời vạn thính”, “Sống hiên ngang giữa thế gian” là vậy, chứ chị tui tình cảm, sâu sắc và đáng yêu lắm.
Ngày sau đó mình đặt chân đến đảo Cù Lao Chàm, được mệnh danh là điểm sáng của xã đảo tích cực bảo vệ môi trường. Bà con sử dụng túi nứa, giỏ nhựa thay vì bao nilon và sẽ bị phạt 500 ngàn đồng nếu sử dụng túi nhựa hàng ngày; khách du lịch cũng vì thế mà hạn chế mang túi nilon ra đảo. Cù Lao Chàm nổi tiếng với cây ngô đồng hoa đỏ nợ rộ vào tháng 7 hàng năm và nghề làm võng ngô đồng từ xa xưa, vì thế mà chúng mình mừng rỡ khi tìm thấy cây ngô duy nhất ra hoa đứng sừng sững trên vách đá bên bờ biển. Vỏ thân cây ngô đồng phải được ngâm dưới nước suối suốt 2 tuần, sau đó được chuốt sạch, phơi khô và xe sợi nhỏ để đan thành võng trong khoảng 3 tháng. Võng ngô đồng bền chắc với tuổi đời lên tới trên 30 năm, người già nằm đỡ đau lưng, lại thấm hút mồ hôi tốt cho trẻ con. Hiện tại nơi đây chỉ còn 3 cụ còn làm võng, mình tiếc nuối tự hỏi liệu thế hệ trẻ Cù Lao có ai tiếp nối và phát triển nghề thủ công này hay không?.
Và trải nghiệm cái tình làng nghĩa xóm đậm đà tại nhà chị Tai Đinh có lẽ sẽ không bao giờ phai trong ký ức của 4 chị em. Chị dẫn chúng mình đi quanh làng chài đến bãi Chồng, bãi Ông, bãi Làng, bãi Hương, chiều muộn tắm biển ngắm hoàng hôn buông xuống và đón ông mặt trời ló dạng từ phía chân trời vào sáng sớm hôm sau. Chị hì hục cạy ốc vú nàng trên vách đá về nấu cháo, trả giá hải sản cho tụi em thưởng thức, chị mắng thương lũ trẻ vụng về và không cho ai đụng tay vào việc gì. Đó là người chị hài hước, lạc quan và đáng quý vô đối của tụi mình, một người lạ bỗng chốc thành tình thân lúc nào không hay.
Tạm biệt Đà Nẵng Hội An ngày cuối là những cái ôm dịu dàng vòng tay, là những lời cảm ơn chân thành không thốt nên lời, là những bông hoa nở rộ trên bầu trời đêm Đà Nẵng trong lễ hội pháo hoa quốc tế. Kết thúc chuyến đi chính là điểm khởi đầu cho những mối nhân duyên còn gắn kết dài lâu, là lời mời gọi thân tình cho những dự định và kế hoạch kế tiếp. Ngày nào đó quay trở lại, mình sẽ không còn gọi đó là chuyến đi hay chuyến công tác nữa, mình gọi….. “Mình trở về nhà”.
Không quên gởi lời thì thầm đến cô hàng xóm Kim Ngan Nguyen đã đồng hành cùng em suốt hành trình khám phá văn hóa những vùng đất này. Trải qua 291 ngày đạp xe đến Paris và 154 ngày đạp vòng quanh Đông Nam Á, có lẽ chuyến lội bộ này của chị em mình cũng đặc biệt theo cách của riêng nó chị nhỉ?
Còn nhiều nữa những câu chuyện hay, những con người đẹp mà mình không sao viết hết, vì thế mình có để link những cảm nhận của các anh chị trong đoàn bên dưới, để những ai quan tâm có thể nhìn thấy trọn vẹn bức tranh đầy màu sắc của Chuyến tàu Mùa thu ga Đà Nẵng – Hội An.
Thông tin chị Kiều Maily:
Vài chia sẻ của các anh chị trong đoàn:
Thông tin chung:
_Hình máy phim tại Đà Nẵng Hội An_
One Comment
Pingback: